Run là một trong những than phiền thường gặp nhất về rối loạn vận động, ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống của người bệnh nhất là đối với người cao tuổi1. Về mặt định nghĩa, run được xem là trạng thái co thắt cơ hoặc chuyển động có tính chất chu kỳ của một phần cơ thể, với đặc trưng là tần số run hầu như hằng định và biên độ đa dạng.
Ở trạng thái bình thường, để duy trì một tư thế hoặc để thực hiện một cử động, chúng ta phải sử dụng cùng lúc và hài hòa giữa 2 nhóm cơ co và duỗi điều kiển tư thế hoặc hoạt động của một phần cơ thể. Trong trạng thái bình thường, có sự phối hợp tốt của lực kéo của 2 nhóm cơ, cho phép giữ cân bằng 2 lực đối lập và tạo được tư thế trong không gian. Giới hạn cân bằng về này khá mong manh do bản chất của bó cơ bao gồm nhiều tế bào cơ riêng lẽ, co cơ và thả lỏng theo chu kỳ khác nhau. Chính vì lý do này, trong điều kiện bình thường, nếu chú ý quan sát có thể ghi nhận tình trạng giao động (hay còn có thể gọi là run) có tính chu kỳ nhẹ tần số cao, xuất hiện một cách tinh tế ở đầu các ngọn chi khi yêu cầu duy trì tư thế trong không gian.
Về mặt sinh lý bệnh, tình trạng run sẽ trở nên rõ ràng khi có bằng sự mất đồng vận – phối hợp của 2 nhóm cơ co và duỗi. Chính đặc điểm này cho phép phân biệt với các nhóm bệnh lý gây cử động bất thường khác (xem thêm phần phân nhóm các loại cử động bất thường). Mất đồng vận này có thể do rối loạn trương lực thần kinh duy trì co cơ, do rối loạn điều hòa các nhóm cơ, hoặc cũng có thể do bệnh lý của cơ gây khó khăn trong duy trì sức cơ.