Táo bón là một trong những than phiền thường gặp trong bối cảnh chăm sóc ngoại trú, đặc biệt là đối với trẻ em trong giai đoạn nhà trẻ - mẫu giáo. Thực tế thì than phiền về táo bón mang nhiều mức ý nghĩa chủ quan hơn là khách quan. Điều này xuất phát từ bản thân triệu chứng táo bón có thể được hiểu theo nhiều khía cạnh khác nhau như : đi phân cứng đau, nhiều ngày mới đi phân một lần, đi phân khó khăn phải dùng sức – phải rặn. Bên cạnh đó, việc đánh giá các dấu hiệu khi đi phân đều thông qua bệnh nhân, thông qua bệnh sử nên thông tin có tính chủ quan nhiều, cần được phân tích đánh giá phù hợp. Chính vì sự phối hợp của nhiều hình thức, dấu chứng táo bón cần được nhìn nhận như là tình trạng không thoải mái khi đi phân hơn là dấu chứng thực thể.
Bản thân triệu chứng táo bón hiếm khi có liên quan trực tiếp đến bệnh lý nguy hiểm. Nếu xuất hiện độc lập không kèm triệu chứng gợi ý khác, các vấn đề về chế độ dinh dưỡng ít chất xơ – nhiều tinh bột và thói quen đi cầu là những nguyên nhân hàng đầu cần được nghĩ đến nhất là khi diễn tiến có tính chất kéo dài. Với tình huống đột ngột thay đổi thói quen đi cầu, phối hợp với táo bón trong thời gian gần đây, thì lại là dấu hiệu gợi ý tình trạng bệnh phức tạp.
Do than phiền về táo bón thường gặp, triệu chứng lâm sàng thường nghèo nàn, nguyên nhân lại đa dạng, cho nên chúng ta (nhân viên y tế) cần trang bị các kiến thức cần thiết chuyên biệt để chăm sóc người bệnh được tốt nhất. Điều đầu tiên cần quan tâm là xác định đâu là nguyên nhân của tình trạng táo bón hiện có
|