Viêm da bàn tay là bệnh của da thường gặp ở mọi lứa tuổi, đồng đều giữa 2 giới. Trong bối cảnh chăm sóc y học gia đình, việc nhận biết sớm, chẩn đoán, điều trị và hiểu các bệnh lý liên quan có thể giúp nâng cao chất lượng cuộc sống của bệnh nhân.
So với các vùng da khác của cơ thể, da vùng tay được xem là phơi nhiễm nhiều với các yếu tố hóa chất – vật lý – sinh học, và dễ bị tổn thương hơn hết. Do vậy, bệnh viêm da bàn tay, còn gọi là chàm da bàn tay, cũng là vấn đề sức khỏe da liễu thường gặp trong khám ngoại chẩn[7]. Yếu tố thuận lợi của bệnh có thể là do tính chất đặc thù của công việc tiếp xúc thường xuyên với hóa chất như nghề in – nhuộm vải, da thuộc (tiếp xúc với thuốc nhuộm), sửa xe (tiếp xúc với dầu khí, xăng nhớt, chất dung môi), vệ sinh công ty (tiếp xúc với chất tẩy rửa…), uốn tóc (chất nhuộm, dung môi), kinh doanh ăn uống (tiếp xúc với môi trường ẩm thấp, chất tẩy rửa…) hoặc các nghề gây các vi chấn thương – vết thương tại da tay (xây dựng). Các yếu tố thuận lợi này cần được quan tâm chú ý trong chăm sóc bệnh viêm da. Nhân viên y tế cần giải thích cho người bệnh về mối liên hệ nguyên nhân – hậu quả đối với tình trạng viêm da để có thể có sự cộng tác tốt, thay đổi thói quen, giảm sự phơi nhiễm của người bệnh đối với tác nhân kích thích.
Có thể chia tình trạng viêm da tay thành 4 nhóm chính[7].
• Viêm da tay tiếp xúc (viêm da dị ứng allergic dermatitis và viêm da kích thích irritant dermatitis)
• Viêm da tay tạng dị ứng (atopic hand dermatitis)
• Viêm da tay bóng nước (dyshidrotic eczema)
• Viêm da tay dầy sừng hóa (hyperkeratotic dermatitis)
Điểm lưu ý là các tình trạng này có thể đồng thời xuất hiện trên cùng một san thương da tay[7]. Do vậy trong thực hành có thể có những dấu chứng không rõ ràng và gây khó khăn.
|