Các xét nghiệm cận lâm sàng thường không cần thiết đối với các trường hợp chảy máu mũi trước đơn giản, lần đầu tiên, có nguyên nhân rõ ràng (ví dụ: ngoáy mũi, không khí khô) 1. Cân nhắc thực hiện các xét nghiệm cận lâm sàng trong trường hợp chảy máu nhiều kéo dài, chảy máu mũi tái phát, nghi ngờ rối loạn đông máu hoặc ở những bệnh nhân có rối loạn đông máu đã biết hoặc đang dùng thuốc chống đông máu 1. Việc chỉ định xét nghiệm cần dựa trên đánh giá lâm sàng và các dấu hiệu gợi ý về một bệnh lý tiềm ẩn nghiêm trọng hơn.
Lựa chọn các xét nghiệm cận lâm sàng phù hợp (CBC, xét nghiệm đông máu, v.v.):
- Công thức máu toàn phần (CBC): Được chỉ định trong trường hợp chảy máu nhiều hoặc tái phát để đánh giá tình trạng thiếu máu hoặc giảm tiểu cầu 1.
- Thời gian Prothrombin (PT) và Thời gian Thromboplastin từng phần (PTT): Hữu ích nếu nghi ngờ rối loạn đông máu, ở bệnh nhân đang dùng warfarin hoặc có tiền sử bệnh gan 1.
- Thời gian chảy máu (BT): Có thể được xem xét nếu nghi ngờ rối loạn chức năng tiểu cầu 5.
- Nhóm máu và phản ứng chéo: Thực hiện nếu chảy máu đáng kể và có khả năng cần truyền máu 1.
- INR: Kiểm tra ở bệnh nhân đang dùng warfarin 4.
- Xét nghiệm đông máu: Cân nhắc ở bệnh nhân có tiền sử rối loạn đông máu hoặc chảy máu đáng kể 1.
- Bảng von Willebrand, mức yếu tố VIII/IX, xét nghiệm ngưng tập tiểu cầu: Có thể được chỉ định bởi bác sĩ chuyên khoa huyết học dựa trên các xét nghiệm sàng lọc ban đầu và nghi ngờ lâm sàng về các rối loạn đông máu cụ thể 22.
Các xét nghiệm cận lâm sàng thông thường không có khả năng giúp chẩn đoán các nguyên nhân tại chỗ thường gặp của chảy máu mũi như ngoáy mũi hoặc không khí khô 5. Các xét nghiệm hình ảnh (X-quang, CT scan) có vai trò hạn chế trong việc xử trí cấp cứu chảy máu mũi trừ khi có chấn thương mặt hoặc các lo ngại cụ thể khác 1. Việc lạm dụng các xét nghiệm cận lâm sàng trong các trường hợp thông thường là không hiệu quả và không cần thiết.
|