Đau ngực là triệu chứng thường gặp trong thực hành lâm sàng, chiếm một tỷ lệ quan trọng trong các tình huống đến khám cấp cứu. Do sự phức tạp về giải phẫu và sinh lý của lồng ngực, đau ngực có thể bắt nguồn từ nhiều nguyên nhân khác nhau, bao gồm các bệnh lý tim mạch, hô hấp, tiêu hóa, cơ xương khớp, thần kinh và tâm thần. Sự đa dạng về nguyên nhân này đòi hỏi bác sĩ lâm sàng phải có kiến thức chuyên sâu và phương pháp tiếp cận có hệ thống để chẩn đoán phân biệt và xử trí hiệu quả.
Điểm quan trọng trong thực hành là cần nhận biết và xử trí kịp thời các nguyên nhân đe dọa tính mạng, bao gồm hội chứng mạch vành cấp, bóc tách động mạch chủ, thuyên tắc phổi, tràn khí màng phổi căng, chèn ép màng ngoài tim và viêm trung thất. Bệnh sử chi tiết, khám thực thể kỹ lưỡng và các xét nghiệm cận lâm sàng phù hợp đóng vai trò then chốt trong việc xác định chẩn đoán và định hướng điều trị - xử trí cấp cứu.
Việc phân tầng nguy cơ dựa trên các yếu tố lâm sàng và cận lâm sàng cho phép phân loại bệnh nhân thành nhóm nguy cơ thấp, trung bình và cao. Điều này giúp tối ưu hóa việc sử dụng nguồn lực y tế và đảm bảo bệnh nhân được điều trị phù hợp với mức độ nặng của bệnh. Bệnh nhân có nguy cơ cao cần được can thiệp y tế khẩn cấp, trong khi bệnh nhân nguy cơ thấp có thể được theo dõi và đánh giá thêm trước khi đưa ra quyết định xử trí.
|