Bệnh án y khoa đã được đề cập đến từ thời của Hippocrates vào khoảng thế kỷ thứ V trước công nguyên. Về cơ bản, bệnh án y khoa nhằm thực hiện 2 mục tiêu sau5:
● Bệnh án y khoa cần phản ánh chính xác diễn tiến của bệnh.
● Bệnh án y khoa cần chỉ ra được nguyên nhân có thể của bệnh.
Đối với bệnh án điện tử, chương trình phải kế thừa cả 2 mục tiêu trên. Bên cạnh đó, chương trình còn cho phép thực hiện được những tính năng bổ sung khác như: cảnh báo tương
Hình 1: Mô hình sơ khai của bệnh án điện tử
tác thuốc, trao đổi thông tin giữa các nhân viên y tế tham gia chăm sóc bệnh nhân, tổng hợp báo cáo – theo dõi – đánh giá chất lượng chuyên môn một cách tự động và v.v… những điều mà bệnh án giấy không thể thực hiện được. Nếu một chương trình vi tính không đáp ứng được 2 mục tiêu cơ bản của bệnh án thì không thể xem là bệnh án điện tử. Chương trình này chỉ có thể coi là công vụ vi tính giúp đơn giản hóa thủ tục giấy tờ (hành chính), chỉ phục vụ quản lý chứ không phục vụ lâm sàng, không là bệnh án điện tử.
Bệnh án điện tử xuất hiện lần đầu tiên vào khoảng năm 19604. Theo báo cáo của Summerfield và Empey thì vào năm 1965 đã có ít nhất 73 dự án phát triển tại bệnh viện và phòng khám cùng với hàng loạt dự án khác có liên quan tại Mỹ4. Ngày nay, số dự án phát triển có rất nhiều. Một vài hệ thống quản lý thông tin của các tổ chức lớn và trường đại học như: COSTAR (the Computer Stored Ambulatory Record) của đại học Harvard, HELP (Health Evaluation through Logical Processing) tiên phong trong lĩnh vực hỗ trợ quyết định lâm sàng của đại học Utah… Các dự án sơ khai còn vướng mắc nhiều vấn đề về kỹ thuật. Điểm khó khăn nhất liên quan đến các chuẩn giao tiếp, mã hóa và qui trình làm việc chuẩn. Trong thời gian vừa qua, hàng loạt các tiêu chuẩn quốc tế đã được xây dựng (nội dung chi tiết ở phần phía dưới), làm nền tảng cho việc phát triển hàng loạt chương trình bệnh án điện tử hiện nay.
|