Người tàn tật được sống bình đẳng và được tham gia các hoạt động xã hội theo nguyện vọng, điều kiện, khả năng của họ trong gia đình và xã hội. Hội nhập xã hội đối với người tàn tật là mục tiêu cơ bản của chuyên ngành phục hồi chức năng. Đó cũng là nguyện vọng và quyền cơ bản của con người của người tàn tật.
6.1 Quá trình, ý tưởng hòa nhập xã hội trở thành hiện thực:
a. Về kinh tế:
Sau chiến tranh thế giới thứ II những người tàn tật được chăm sóc tại nhà hoặc trung tâm phục hồi chức năng lớn. Số người tàn tật được chăm sóc tại trung tâm quá tốn kém. Vì vậy có khuynh hướng đưa người tàn tật hòa nhập cộng đồng để giảm gánh nặng về chi phí.
b. Đòi hỏi sự chăm sóc có hiệu quả:
Người tàn tật được chăm sóc ở gia đình và cộng đồng. Họ muốn tự chăm sóc với tự cải tiến môi trường thích hợp. Kỹ thuật phục hồi chức năng thích nghi được phổ biến, người tàn tật được phục hồi chức năng tại nhà có cơ hội được hòa nhập.
c. Nhờ khoa học y tế phát triển người tàn tật được sống lâu hơn, người tàn tật nếu được hòa nhập chất lượng cuộc sống tốt hơn, độc lập hơn hoặc tự lập hoàn toàn.
d. Hòa nhập xã hội:
Phục hồi chức năng dựa vào gia đình và tự chăm sóc có hiệu quả đã được thừa nhận. Các bệnh tính như viêm khớp, tai biến mạch não, đau lưng thì tự chăm sóc ở nhà có hiệu quả hơn so với việc chăm sóc tại viện, đặc biệt về mặt nhân văn. Quá trình hình thành ý tưởng hòa nhập xã hội của người tàn tật tạo tiền đề chiến lược phục hồi chức năng dựa vào cộng đồng ngày nay đã được cả thế giới biết đến.
6.2 Bước đầu đề xuất một số nội dung của quá trình hòa nhập xã hội
Về chất lượng cuộc sống của người tàn tật, nội dung cơ bản trong quá trình hòa nhập xã hội của người tàn tật là rất quan trọng và là mục tiêu chiến lược trong hoạt động chuyên ngành phục hồi chức năng. Tuy vậy chúng ta chưa có những nghiên cứu đầy đủ về vấn đề này.
|