Cũng như các chuyên khoa khác, ngành y học gia đình cũng là một chuyên khoa lâm sàng chuyên sâu. Bác sĩ gia đình cũng được đào tạo để có thể tự phát triển tay nghề của chính bản thân một cách độc lập (sự chuyên nghiệp hóa – professionalism). Điều này là tương tự đối với bác sĩ công tác độc lập tại các tuyến ban đầu, tham gia đào tạo – nghiên cứu. Khả năng “chuyên nghiệp” giúp chúng ta biết được đâu là điểm cần phát huy và đâu là điểm cần phải hiệu chỉnh để hạn chế sai sót trong tương lai (xin xem thêm bài giảng về tính chuyên nghiệp hóa – professionalism). Để có thể làm tốt việc này, đồng nghĩa với việc chúng ta phải có khả năng thực hiện tốt công việc, quan sát kết quả và lượng giá chất lượng công việc của chính bản thân. Trong tiến trình lượng giá, điều kiện cần là thông tin về công việc phải được thu thập, được phân tích phù hợp.
Đối với ngành y học gia đình, đối tượng được chăm sóc chủ yếu là người khỏe mạnh. Bác sĩ gia đình tiếp xúc và giữ liên lạc với người bệnh trong mối quan hệ chuyên môn liên tục. Một khi có vấn đề sức khỏe cần được chăm sóc, bác sĩ gia đình không chỉ khai thác thông tin của riêng lần bệnh đó, mà còn phải hiểu và vận dụng tất cả các thông tin trong quá khứ liên quan đến bệnh nhân, đến bệnh lý mạn tính phối hợp cũng như các yếu tố nguy cơ. Chính các thông tin này sẽ giúp bác sĩ gia đình hướng đến chẩn đoán và điều trị được tốt hơn, ít sử dụng các xét nghiệm cần lâm sàng không cần thiết, thường không có sẵn trong bối cảnh chăm sóc tuyến ban đầu, chăm sóc ngoại trú.
Theo thời gian, thông tin thu thập về người bệnh sẽ tích lũy rất nhiều. Điều mấu chốt là mỗi người bệnh cần có bệnh án riêng, nơi nhân viên y tế có thể ghi chép – trao đổi – theo dõi tiến trình chăm sóc điều trị bệnh nhân.
Đối với các nước phát triển, bệnh án điện tử đã trở thành trợ thủ đắc lực cho bác sĩ lâm sàng thông qua công cụ “hỗ trợ quyết định lâm sàng” (Aide à Décision Clinique, Clinical Reminder Support). Xa hơn nữa, tại Mỹ, Anh, bệnh án điện tử có thể lượng giá một cách liên tục chất lượng hoạt động của nhân viên y tế thông qua công cụ CQM (Clinical Quality Measure) và AMC (Automated Measure Calculation). Nhờ vào các thông tin trên, tại một số quốc gia có nền y tế phát triển, họ đã có thể triển khai mô hình “chi trả theo chất lượng” (Pays for Quality).
Tại nước ta, việc ứng dụng bệnh án điện tử trong y khoa vẫn còn đang trong giai đoạn đang phát triển. Ở qui mô quốc gia, chúng ta chỉ mới hình thành chuẩn yêu cầu chức năng (yêu cầu phải có những chức năng, công cụ nào), nhưng chưa hình thành tiêu chuẩn chất lượng bệnh án điện tử. Riêng đối với lĩnh vực chuyên môn ngoại trú, bệnh án điện tử của bác sĩ gia đình hiện vẫn còn sơ khai.
Qua mô hình các nước, chúng ta có thể nhận thấy rằng dữ liệu ghi nhận có thể phát huy vai trò ở nhiều mức độ khác nhau: từ ghi nhận thụ động sang cảnh báo chủ động; từ phân tích thông tin quá khứ sang dự đoán thông tin tương lai, từ quản lý hành chính sang quản lý chất lượng, từ thủ công sang tự động, từ mô hình cá nhân sang mạng lưới kết nối qui mô của vùng hoặc quốc tế, từ phục vụ người bệnh chuyên biệt đến các nghiên cứu y khoa phục vụ cộng đồng dân cư. Tất cả các khả năng đó chỉ có thể được thực hiện khi: thông tin được ghi nhận và xử lý tốt với sự hỗ trợ của bệnh án điện tử. Người bác sĩ lâm sàng và người bệnh chính là đối tượng được phục vụ sau cùng của qui trình này.
|