Gia đình, bạn bè, đồng nghiệp và hàng xóm xung quanh là mạng lưới hỗ trợ quan trọng đầu tiên dành cho người bệnh. Đây là những người gần gũi, có nhiều tương tác – quan tâm đến người bệnh, dễ dàng huy động và nhanh chóng khi cần. Mạng lưới này góp phần quan trọng chống lại tàn tật, stress – trầm cảm, cải thiện được chất lượng cuộc sống của người bệnh.
Đối với hầu hết các nhu cầu sinh hoạt hằng ngày như ăn – uống – vệ sinh – giải trí – làm việc – dùng thuốc, gia đình và người thân (bao gồm vợ - chồng, ba – mẹ, anh chị em, con cái …) là những người đầu tiên có thể được huy động để giúp người bệnh. Việc giúp đỡ này không những giải quyết được yêu cầu cụ thể, nó còn giúp người bệnh có được niềm tin – nghị lực để khôi phục sức khỏe, chống lại tình trạng trầm cảm – buồn phiền – stress vốn thường nặng nề ở người bị giới hạn chức năng cơ thể. Do vậy, chúng ta cần giải thích, tạo sự thoải mái cho người bệnh trong việc đưa ra yêu cầu trợ giúp khi cần.
Đối với gia đình, chúng ta cần nhấn mạnh vai trò quan trọng của họ trong tiến trình chăm sóc. Thiếu nguồn lực này, tất cả các chăm sóc y khoa sẽ không có hiệu quả, chi phí chăm sóc tăng cao không hợp lý và vượt quá khả năng của người bệnh, nguy cơ xuất hiện biến chứng sẽ tăng cao.
Đối với bạn bè, hàng xóm xung quanh, người bệnh có thể nhờ trong các hoạt động vượt khỏi khuôn viên của gia đình: nhờ mua đồ, khiêng vác vật nặng từ ngoài, đi chợ giùm, cùng tham gia hội nhóm tại nơi sinh sống – khu phố… Các yêu cầu trợ giúp này chính là những tương tác giữa người bệnh và xung quanh, giúp củng cố các mối quan hệ, góp phần giúp tái hòa nhập cuộc sống
|