|
Giọng nói bình thường đòi hỏi sự rung động nhịp nhàng và khép kín của hai dây thanh. Các cơ chế chính gây khàn tiếng bao gồm:
- Thay đổi khối lượng/cấu trúc dây thanh:
o Tăng khối lượng (ví dụ: phù nề, polyp, u nang, hạt) làm giọng trầm xuống, thô ráp.
o Tổn thương bờ tự do dây thanh làm thay đổi cao độ, giọng rè, yếu.
- Rối loạn đóng mở dây thanh:
o Dây thanh đóng không kín (ví dụ: liệt dây thanh, teo dây thanh) làm giọng yếu, hụt hơi.
o Tăng trương lực cơ hoặc co thắt bất thường (ví dụ: rối loạn giọng co thắt) làm giọng căng nghẹt, ngắt quãng.
- Giảm độ mềm mại, linh hoạt của dây thanh:
o Viêm nhiễm làm dây thanh khô, cứng, rung động kém, giọng thô ráp.
o Sẹo dây thanh làm giảm hoặc mất sóng niêm mạc, giọng cứng, khàn.
- Rối loạn thần kinh chi phối:
o Liệt dây thần kinh thanh quản (quặt ngược hoặc thanh quản trên) gây liệt hoặc yếu dây thanh.
o Các bệnh lý thần kinh trung ương hoặc ngoại biên khác (Parkinson, nhược cơ...).
|